Sông Seine nổi tiếng nước Pháp nhờ các nhà văn. Sông Hương nổi tiếng Việt Nam nhờ các nhà thơ. Cái đẹp của sông Seine ở cảnh quang hoành tráng những kiến trúc lâu đài chạy đọc ở hai bên bờ sông. Cái đẹp của sông Hương, ngoài kiến trúc nhà cửa xinh xắn, còn là cảnh sông nước thiên nhiên, núi đồi thơ mộng.
Tôi nghĩ, con người luôn có khát vọng tìm kiếm cái mới. Là người châu Á, có thể tôi yêu thích cảnh quan châu Âu. Biết đâu, người châu Âu cũng yêu thích cảnh quan châu Á. Sự tò mò tìm hiểu chính là một trong những yếu tố thúc đẩy du lịch, một công nghiệp không khói, mang lại nhiều lợi nhuận.
Du lịch trên sông Seine tổ chức bài bản, thống nhất; chỗ bán vé nhất định, không có cảnh mời chào, chèo kéo. Giá vé niêm yết hẳn hoi. Người xuống tàu xếp hàng chờ đợi, kiên nhẫn, không ồn ào huyên náo. Họ chỉ thua ta ở chỗ không trang bị cho khách áo phao; có lẽ tàu du lịch của họ khá chắc chắn, an toàn, bảo đảm. Tàu có 2 tầng, trên và dưới chứa độ 200 khách. Gần như toàn bộ dân Tây chọn ngồi tầng trên, vừa xem phong cảnh vừa phơi mình trong nắng. Tiếng tàu chạy rất êm, không quá to như tàu sông Hương, du khách nghe rất rõ lời thuyết minh (cả tiếng Anh) từng chặng đi của du thuyền. Không có dịch vụ nào khác trên tàu ngoài một toa lét sạch sẽ tiện nghi. Ban ngày không thấy họ tổ chức “văn nghệ” như ta ”ca Huế” trên sông hương kèm bia rượu. Vừa đi vừa về trên sông trong thủ đô Paris đúng 1 giờ, và du khách chỉ nghe mỗi tiếng “Au revoir”, hẹn gặp lại. Và tôi cũng như bao người khác đều mong như thế.
Trên đường đi của du thuyền, chúng ta thấy du khách vẫy tay chào du khách khác trên du thuyền chạy ngang ở chiều ngược lại. Có rất nhiều chiếc cầu bắc qua sông Seine. Hai bên bờ sông xây dựng kiên cố, có chỗ, bờ kè cao hơn mặt sông tầm 3, 4 mét. Vài chục mét có các ghế dành cho ai muốn ngồi ngắm cảnh dòng sông. Du khách lại vẫy chào người ngắm sông, những người này cũng giơ cao tay vẫy lại. Dân Pháp hồ hơi quan tâm nhau dù chỉ là những cái vẫy tay của những người xa lạ.
Nước sông Seine không hẳn trong lành tươi mát như dòng sông Hương. Khung cảnh thiên nhiên của ta (phía thượng nguồn) sẽ nên thơ, lãng mạn, êm đềm hơn. Nếu Paris có sông Hương, biết đâu du khách sẽ nườm nượp kéo đến hơn là sông Seine của họ? Tôi đoan chắc như thế. Sự khác biệt trong công nghiệp du lịch chính là ở tổ chức và tất nhiên phải xuất phát từ tinh thần phục vụ, thấm đượm văn hóa, không có kiểu ăn xổi ở thì, chỉ nghĩ đến lợi mà không nghĩ gì đến lòng kiêu hãnh nước nhà.