Nước Mỹ đang linh đình kỷ niệm 50 năm ngày họ đổ bộ xuống mặt trăng 20 tháng 7 năm 1969. Neil Amstrong, người đầu tiên đặt chân xuống chị Hằng, có câu nói nổi tiếng “Một bước nhỏ của con người nhưng là bước nhảy vọt của nhân loại”.
Nhưng có người hồ nghi, NASA “dàn dựng” cảnh này để lòe thiên hạ. Một nhà văn Mỹ gốc Đức nghiên cứu kỹ lưỡng hình ảnh đổ bộ của Apollo 11 và viết cuốn sách xuất bản 1970 tựa đề “We never went to the moon: America’s thirty billion dollars swindle” (Chúng ta chưa từng lên mặt trăng: trò bịp 30 tỷ USD của nước Mỹ).
Năm 1969, tôi còn là học sinh lớp 7 ở Hội An, được xem phim “đổ bộ”này trong chương trình chiếu phim mỗi tối thứ bảy, ngay ở sân ty thông tin Quảng Nam, dù lúc đó tình hình chiến sự rất căng thẳng, thỉnh thoảng thành phố cũng có VC “pháo kích” nhầm vào dân.
Học sinh chúng tôi rất thán phục người Mỹ, không phải được xem mỗi tuần phim của họ cung cấp chiếu cho khán giả VN về nước Mỹ nào là “Wild West” (cao bồi Mỹ) , “Combat” (Mỹ đánh Đức) hay “Batman”(người dơi)…mà là sự tiến bộ vượt bậc về khoa học kỹ thuật của họ lúc đó khi trong nhà những người giàu thành phố chưa hẳn sắm nổi một chiếc ti vi.
Đến bây giờ đọc báo VN tôi mới rõ, nhiều tờ trích dẫn báo, sách nước ngoài cho sự đổ bộ của Mỹ lên mặt trăng giống như “fakenews” (tin xạo). Tất nhiên, một vài tờ khác cũng ca ngợi tiến bộ của nước Mỹ qua hình ảnh phi thuyền đưa con người lần đầu tiên đặt chân lên mặt trăng, chị Hằng, một hình ảnh đi vào thơ ca Việt Nam và Trung Hoa hàng mấy ngàn năm nay.
Các bài báo lấy tư liệu nước ngoài ngay tại Mỹ để nói về sự kiện này “không thật” thì mọi người đều tin “phăm phắp”. Trên mặt trăng làm gì có không khí mà cờ Mỹ lại bay phấp phới. Dấu giày in trên nền mặt trăng trông không giống giày phi hành gia đang mang. Chắc là người Mỹ đã dàn dựng trên studio vì thấy có ánh sáng phản chiếu như đèn trong phim trường hoặc trong sa mạc.
Một sự kiện vĩ đại: 600 triệu người theo dõi trực tiếp qua truyền hình đen trắng, 400 ngàn người mặt đất hỗ trợ cho nỗ lực chưa từng có này, và 8 phi hành gia bỏ mạng trong chương trình Apollo lên mặt trăng… là sự kiện tầm phào, Mỹ “lừa” nước họ và lừa nhân loại?
Lý do cho là bị lừa vì hình ảnh lá cờ bay, dấu giày không trùng, ánh sáng phản chiếu…Đơn giản: cờ bằng nhựa chứ không phải bằng vải, rung rinh như có gió là vì vừa được 2 phi hành gia cắm mạnh xuống đất, cờ phải chao nghiêng một hồi mới đứng. Dấu giày ở một lực hút bằng 1/6 quả đất đương nhiên không phải như trên trái đất. Ánh sáng phản chiếu là của mặt trời. Nếu cảnh dàn dựng ngoài sa mạc thì phải nhìn thấy được sóng nhiệt (như hơi nước từ nồi nước đang sôi bùng).
Có hai cách giải thích cảnh Mỹ đổ bộ mặt trăng là…giả. Một: những người Mỹ thích “nổi tiếng”, có thể đem lại món tiền kếch xù khi viết sách câu khách, với những chứng minh thuyết phục, cái tít sách có chữ “30 tỷ USD cho một “cảnh láo khoét” vừa nêu là “bom tấn” chứ không phải chơi.
Hai: những người “ấm mũi”, “ghen ăn tức ở”, đế quốc Mỹ nó “xạo” chứ làm gì có chuyện đó, quá xạo…
Nếu Việt Nam hay Trung Quốc phóng được phi thuyền lên trên mặt trăng mà xuất hiện những bài báo, cuốn sách như nói trên, tác giả sẽ ủ tờ ngay vì tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”, chưa nói không bao giờ sách báo ấy được xuất bản ngang nhiên ra công chúng.
Buồn cười cho nền dân chủ Mỹ, kẻ “tuyên truyền chống phá nhà nước” mà không bị nhốt tù, và cũng buồn cười cho những ai vẫn có những bài viết lập lờ, đế quốc Mỹ xạo chứ làm chi mà xuống được mặt trăng năm 1969.
Ảnh năm 1960 chụp tổng thống Mỹ tuyên bố 10 năm nữa Mỹ sẽ đổ bộ lên mặt trăng và thật sự