Saturday, February 3, 2024

BUỒN

Lướt Facebook thấy tin một dân biểu đề xuất làm “du lịch thiên tai”, tôi vô cùng phấn khởi, lần đầu tiên rất phấn khởi sau mấy tháng trầm uất vì COVID-19.

Giá như vị dân biểu này đề xuất sớm “thiên tai đem lại tiền tài “ mấy tháng trước ở thành phố Hồ Chí Minh thời “ai ở đâu, ở yên đó “, bà sẽ là người được ghi danh trong lịch sử, chỉ kém hơn hai Bà Trưng chuyện nhảy xuống sông tuẫn tiết.

Vốn dân gốc miền Trung, tôi cũng như cha ông tôi thấm đòn thiên tai lưu cữu biết bao đời. Thiên tai miền Trung thường là lũ, lụt, bão tố. Thiên tai từ xưa cho đến bây giờ đồng nghĩa với đau thương: cửa nhà tan nát, ruộng đồng tan hoang, không thiếu những cái chết đau đớn, xót xa. Thiên tai đe dọa cuộc sống yên bình của mọi người dân sống trong vùng dễ lũ lụt. Mỗi lần có thiên tai, nhất là ở miền Trung nghèo khổ, có cả quê hương của bà dân biểu, cả nước xót xa.

Nhưng bà thì không thấy xót xa. Bà chỉ thấy hạnh phúc: du lịch để duy trì hạnh phúc. Người quý trọng hạnh phúc là người đi du lịch nhiều. Có khi, theo suy nghĩ của bà dân biểu, một người mẹ ướt sũng nước mưa, ăn bận rách rưới, ngước đôi mắt khẩn cầu, chân lội lõm bõm trong nước lũ, chìa hai cánh tay gầy yếu  ra để nhận lấy thùng mì gói cứu trợ là hình ảnh đáng để khách du lịch giơ cao IPhone chụp một pô hình ”sinh thái”?

Có khi tôi hàm oan cho bà dân biểu? Thôi, tôi chỉ nhận xét mấy dòng.

- Du lịch luôn phát triển, một phần, nhờ an toàn. Không ai mất trí ngồi trên ghe, trên du thuyền, để ngắm lũ, nhìn lụt. Chưa kể khi sắp bão, sắp lũ, chính quyền cấm người dân đi lại vì an toàn cho họ.

- Thiên tai xảy ra, mọi người đều phải lo lấy mạng sống. Người nào hay tổ chức nào còn lòng dạ mà lo tua du lịch?

- Thiên tai đồng nghĩa với giới nghiêm hoặc tình trạng khẩn cấp. Mất trí mới nghĩ tới du lịch. Mất trí mới đánh đổi "tham quan" bằng mạng sống.

- Hồng và chuyên là hai tiêu chuẩn chọn lựa cán bộ. Vị dân biểu này chắc chắn phải hội đủ hồng và chuyên, nghĩa là Đức và Tài . Không tài đức làm sao đại diện cho dân? Than ôi, bà này bị bầu nhầm phiếu, đức- cảm thương dân trong thiên tai không có, tài- hiểu biết bản chất thiên tai cũng không.

- Nếu là người vừa hồng vừa chuyên, dân biểu phải đề xuất, làm thế nào, trong thiên tai, người dân có thể giảm nhẹ tác hại bằng những quyết sách của chính phủ đưa ra dưới tác động của dân biểu. Nghe hai chữ thiên tai là nghĩ đến đồng bào. Ai đời, nghe thiên tai vị dân biểu lại nghĩ đến tiền…nhờ du lịch.

- Nếu vị dân biểu này không nói ra, không ai biết tấm lòng của bà, lòng lo cho quốc khố. Bà nói ra suy nghĩ của mình, tôi dân quèn đây mới ớ ra, bà cho thấy chất lượng đại biểu có vấn đề. Bà ở đoàn đại biểu quốc hội có ai lãnh đạo bà, để giữa hội trường vinh dự, bà lại có một đề xuất, trên quốc hội thế giới, tôi chắc chắn không bao giờ có người thứ hai.

Nhưng thôi, nghị trường bàn nhiều chuyện nghiêm trang quốc kế dân sinh, ngày này sang ngày khác, không khí kể cũng hơi căng thẳng. Phát biểu của bà dân biểu có khi sẽ giảm bớt căng thẳng ấy. Các vở kịch hay đều xen lẫn bi hài. Mang lại nụ cười,  biết đâu, đó cũng là đóng góp của vị dân biểu xinh đẹp này.