Monday, February 5, 2024

HỮU KỲ TƯỚNG TẤT HỮU KỲ TÀI?

Ông bà xưa hay có những đúc kết như định lý về một hiện tượng nào đó. Mạc Đĩnh Chi là người thông thái có tướng mạo khá xấu xí. Dị tướng, kỳ tướng nhưng ông đem lại vinh danh tài trí cho người Việt siêu quần qua một câu chuyện, không rõ có, không. Khi được cử làm sứ đi phân ưu với “thiên tử” có công chúa vừa mất, triều đình Trung Hoa mời trạng đọc điếu văn. Mở tờ sớ ai điếu, Mạc Đĩnh Chi thấy chỉ có 4 chữ nhất; tuyệt nhiên không có gì thêm. Trạng ta bèn bình tĩnh xướng, giọng thống thiết:

“Thanh thiên NHẤT đóa Vân.

Hồng lô NHẤT điểm tuyết

Quỳnh uyển NHẤT chi hoa

Giao trì NHẤT phiến nguyệt

Ô hô, vân tán, tuyết tiêu, hoa tàn, nguyệt khuyết.

Thiên tử thống tâm

Hạ nhân khấp huyết”.

Tôi mạn phép diễn nôm. Trời xanh chỉ một đám mây. Trong lò lửa chỉ một hạt tuyết. Vườn thượng uyển chỉ một đóa hoa. Dưới hồ chỉ một ánh trăng. Hỡi ôi, mây tán, tuyết tan, hoa tàn, nguyệt khuyết. Thiên tử đau lòng, thần dân khóc thảm.

Không rõ nét chữ của thiên tài họ Mạc có “ rồng bay phượng múa “ hay không nhưng tài văn chương của Trạng hẳn phải tuyệt luân: Ngài được phong lưỡng quốc trạng nguyên, ở Tàu ở Ta ngài có danh vị tót vời.

Ở miền Nam, trước 1975, bác sĩ là những người cực giỏi. Họ nắm mạng sống con người, không cực giỏi có mà giết chết bịnh nhân. Họ phải biết hai thứ tiếng Anh, Pháp. Tất nhiên họ phải học một số tiếng La Tinh. Tên gốc dược liệu đa phần có liên quan đến tiếng La Tinh. Tên dược phẩm hầu hết hoặc tiếng Pháp hoặc tiếng Anh.

Có lẽ học quá nhiều quá dữ, các bác sĩ không còn thì giờ đâu mà viết chữ nắn nót cho đẹp khi chép bài, làm bài. Đây, có lẽ là lý do đa phần bác sĩ viết chữ rất…xấu. Chữ ai viết  líu ríu, đọc không ra, nguệch ngoạc, thường bị gọi “chữ bác sĩ “. Khi ra toa thuốc chỉ có người đọc được là dược sĩ, hay nhân viên các tiệm thuốc tây. Ở Sài Gòn, bác sĩ chỉ ra toa sau khám và không được bán thuốc. Các phạc-ma- xi chỉ được bán thuốc đặc trị theo toa, trừ thuốc thông thường như đau bụng, nhức đầu, sổ mũi hay tiêu chảy không cần đơn thuốc.

Chữ xấu như bác sĩ không có nghĩa là không đọc được như toa thuốc tôi kèm theo ảnh bên dưới (cũng lượm trên Facebook thôi).

Ai đọc được toa thuốc này, tôi sẽ tình nguyện làm kẻ phục vụ mãn đời để tỏ lòng ngưỡng mộ.

Nhưng trên mạng có người bảo, chỉ một người đọc được, đó là nhân viên tiệm bán thuốc tây,  có“họ hàng “ với bác sĩ. Giờ không còn chiến tranh, chứ còn giết nhau, vị bác sĩ này nên làm tình báo. Địch có bắt giữ giấy mật báo, như toa thuốc, chúng cũng bó tay. Chỉ có trời mới hiểu ông bác sĩ này viết gì. Không chừng, trời cũng mù  tịt nếu ổng chẳng được cử đi học bổ túc.

Hay là, hữu kỳ tướng(viết chữ huyền bí) tắc hữu kỳ tài?