"Điều dối trá được lặp lại nhiều lần cũng sẽ có người tin". Có người cho ý tưởng này bắt nguồn từ Goebbel, ông tổ tuyên truyền Đức quốc xã. Người khác cho rằng đây là ý tưởng của ông tổ cộng sản Lê Nin.
Tôi cho rằng hai ông tổ trên đã “ăn cắp” phát minh này của ông tổ người Việt Nam chúng ta. Lúc đánh quân ngoại xâm phương Bắc thế kỷ 11, Lý Thường Kiệt đã cho người lấy bùn bôi vào con ngựa đá, phao tin có thần linh đã giúp đánh giặc, đang đêm cưỡi con ngựa đá qua sông. Nhà Lý thắng lợi.
Thế kỷ 15, Nguyễn Trãi, quân sư của Lê Lợi, cho lính lượm những chiếc lá to trên núi, lấy mật ong viết “Lê Lợi vi quân, Nguyễn Trãi vi thần”, mối ăn những chỗ có mật, tạo thành chữ đã nói, rồi thả xuống dòng sông, cho người nhặt lên, công bố với nghĩa quân, để có chính nghĩa mà khởi binh, dân đều theo vì trời đã định như thế.
Hai việc làm của 2 bậc công thần, hai triều đại cách nhau mấy trăm năm, có cùng mục đích : “tuyên truyền”. Có người bảo chế độ toàn trị, độc tài mới sử dụng tuyên truyền, các nước tư bản văn minh không có. Xin thưa, người đó đã nhầm.
Từ "tuyên truyền" của chúng ta hơi “dễ sợ” vì người Tây nó dịch thành propaganda, chứ không phải là truyền thông, media.
Trump là "nạn nhân truyền thông" lớn nhất trong lịch sử tranh cử tổng thống Mỹ. Trong cuộc chạy đua vào nhà trắng, có 3 cuộc tranh luận quyết định gần như kết quả thắng, thua giữa 2 ứng cử viên đảng cộng hòa và đảng dân chủ. Trump lúc nào cũng bị báo chí Mỹ xếp sau bà Hillary Clinton, ngay trong 3 cuộc tranh luận, theo thăm dò của những hãng tin sừng sỏ nước Mỹ như CNN. Báo chí Mỹ đã sử dụng sức mạnh gần như vô địch nhằm…đánh gục người không phe cánh họ.
Nhưng, họ đã thất bại trong việc “tuyên truyền”. Donald Trump, không một ngày làm “cán bộ”, đã đánh bại Hillary Clinton, một luật sư xinh đẹp, xuất sắc vào lớp hàng đầu nước Mỹ, mặc dù ai cũng nghĩ tổng thống xuất thân “con buôn” này làm sao có thể địch nổi hệ thống báo chí hầu như đảng dân chủ chi phối.
Tại sao tuyên truyền hùng hậu như vậy mà không mang lại kết quả cho đảng dân chủ? Đơn giản họ tuyên truyền không đúng sự thật hay đúng nhưng chỉ năm mươi phần trăm.
Dân chúng Mỹ đã chán ngấy “nói mà không làm”, “hùng biện” như Obama nhưng nước Mỹ ngày càng yếu thể, ngay cả Tập Cận Bình cũng “dắt mũi” ông ta.
Cuộc biểu tình phản ứng luật đặc khu vừa rồi ở Bình Thuận dẫn đến bạo loạn, người ta đốt cháy tài sản nhà nước, có một số báo đưa tin có người bị xúi dục, có người nhận tiền đôi ba trăm, lợi dụng lòng yêu nước của dân chúng để phá hoại đất nước.
Có ai thiếu khôn ngoan đến nỗi vì vài trăm đồng mà đưa đầu cho người ta đập, thậm chí sẽ ở tù. Chưa kể đưa tin (tuyên truyền) như vậy đã đánh giá thấp dân chúng, chỉ vì đồng tiền cỏn con mà đi phá bỏ cái chính quyền của dân, do dân, và vì dân (dù chỉ cấp tỉnh là Bình Thuận).
Người dân thời Lý Thường Kiệt, Nguyễn Trãi, không phải là người dân thời đại internet. Tuyên truyền, (hay "truyền thông" nghĩ rộng hơn) phải hợp lý, dựa vào sự thật mới có tác dụng hữu ích. Nếu tuyên truyền không đúng thì ngay nước Mỹ cũng thất bại (đảng Dân chủ) nữa là chúng ta, đang trên đường đi tới dân chủ.
Nhưng tôi nghĩ có một lối “tuyên truyền” hay nhất, hữu hiệu nhất, ít tốn kém nhất, đó là : “nói đi đôi với làm”- tri hành hợp nhất.




