Sunday, October 19, 2025

TẠI BÀ ÂU CƠ VÀ ÔNG LẠC LONG QUÂN

Là người thích sử, đọc tới chuyện 50 con lên núi, 50 con xuống biển, con cháu Rồng Tiên, 60 năm sau, tôi thấy “hận” hai vị khai sinh ra nước Việt Nam ngày nay. Đẻ ra 100 trứng, còn hơn rắn, nhưng đây là rồng, thôi cũng là vinh hạnh. Ông, Bà không ở chung mà lại chia con- chỉ có ly dị mới chia con- mỗi người mỗi ngả: “Anh đi đường anh tôi đường tôi. Tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi”.

Dã sử hay chính sử cũng là sử. Nhưng sự hình thành dân tộc VN bằng sự chia cắt thì thật là đau đớn. Có thể là dã sử, có thể  là chính sử. Và cũng có thể là qua câu chuyện, tổ tiên  chúng ta muốn nhắc nhở con cháu luôn nhớ: CĂN TÍNH của người Việt là sự chia rẽ? Chia rẽ là điều có từ huyết thống? Hãy cẩn thận.

Khi xem (không phải đọc) status của ông Thái Bá Tân đăng ảnh một tờ lịch có ghi ngày 30 tháng 4. Tờ lịch bằng mực đen. Không có bài thơ (ông làm thơ ngụ ngôn 5 chữ rất đặc sắc) hay chú thích nào cả. Nhưng phản hồi, đến lúc tôi viết bài này (là 7.30 tối), có 244 còm và 14 chia sẻ. Ông không có một chữ nào cho bức ảnh, nhưng có hàng trăm lời nhận xét, phản bác có, đồng ý có, nhưng lên án thì nhiều hơn. Tôi trích một vài comments (không sửa):

_ Nguyễn Trung Kiên: Đăng hình này mà đang được ngồi ở đất nước Việt Nam là ông vẫn còn được ưu ái và may mắn đấy! Đất nước này đã nuôi dưỡng ông đến tuổi này rồi mà giờ đây không biết ơn, tự hào..! Cạn lời với ông quá !

- Vũ Thị Minh Hòa: Đăng hình này tôi ghê tởm con ng ông...khg khác gì bọn phản động.

- Tuan Do: Một thằng không phải đi bộ đội ngày nào giờ c.ắn cà.n.

- Ha Nguyen: Ông giỏi sao ông không sang Mỹ, sang anh ,sang Pháp mà sống đi ,còn ngồi đó mà than cái nỗi gì. Giá đình ông đang được sống trong một đất nước bình Yên tốt đẹp, thế mà ông còn chống phá với những tư tưởng tiêu cục ,ông có biết cả hàng triệu còn em Việt nam đã đỗ máu vì mảnh đất này không ,thôi già rồi thì mình cứ an phận cứ để cho còn cháu lo ông ạ ,trước tôi rất nể phục ông vì ông là một con người trí thức ,nhưng giờ thì tôi phải nói thật mong ông thông cảm.

- Cường Phạm: Bao nhiêu người đã ngã xuống để có ngày 30/4/1975. Người VN ai cũng tự hào mà sao lại đưa hình ảnh này. Hết thuốc chữa

Hàng trăm chứ không phải hàng chục nhận xét khác còn cay nghiệt hơn ngoài những nhận xét trung dung hoặc “cảm thông” tôi không chép ra đây.

Tôi hết sưc  ngạc nhiên, tại sao người ta chỉ căn cứ vào một con số trên tờ lịch để đả phá người đăng nó dù bên bức ảnh không có một nhận xét cá nhân nào?

30 tháng 4 không phải là ngày trọng đại? Trọng đại hơn khi đó là kỷ niệm 50 năm, nửa thế kỷ, một dấu mốc vô cùng quan trọng. Những ai 30 tuổi nhìn thấy kỷ niệm 2025 sẽ khó mà còn sống để xem kỷ niệm ngày chiến thắng 50 năm nữa. Ngày 30 tháng 4 đánh dấu một trang sử oai hùng: Mỹ là nước không thua ai trong mọi trận chiến. Họ chỉ thua ở chiến tranh Việt Nam.

Thái Bá Tân đăng một tờ lịch ghi nhớ ngày 30 tháng 4 mà hàng trăm người nhảy vô chửi bới ông. Tại sao?

Tại ông Lạc Long Quân và bà Âu Cơ chia rẽ nhau quá sớm. Hai ngài có con cháu mãi noi gương?