Thursday, February 3, 2022

ĐAU LÒNG QUÁ! - Chuyện bé gái bị đánh đến chết




Theo WHO (tổ chức Y tế thế giới), BẠO HÀNH trẻ em là tất cả những hành vi đối xử tệ bạc với trẻ em về cả thể chất và tinh thần như đánh đập, xâm hại tình dục, lợi dụng hay bỏ bê… dẫn đến những mối nguy hiểm tiềm năng hay hiện hữu đối với sức khỏe, nhân phẩm và sự phát triển của trẻ.
Theo Wikipedia, TRA TẤN, hay còn gọi là tra tẩn (bao gồm cả hành hạ, nhục hình) là việc có chủ ý gây đau khổ tâm lý hoặc thể chất (bạo lực, hành hạ, làm đau đớn, tạo sự lo sợ hoặc làm nhục) của người này gây ra cho người khác.
Hành vi của người tình bà mẹ có con 3 tuổi bị đóng 9 chiếc đinh vào đầu đang cấp cứu gọi là tra tấn sát nghĩa hơn bạo hành. Hành động dã man này không chỉ là lần duy nhất. Thanh niên bảnh trai kia còn đập gãy tay, cho nuốt đinh ốc, và đầu độc bất thành cháu bé. Hành vi man rợ này chỉ có thể của một người mất trí, nhẹ hơn, của một người tâm thần.
Xâu chuỗi sự kiện, trẻ con bị tra tấn, đánh đập bởi người lớn - “chồng hờ” đạp chết trẻ 3 tuổi của “vợ hờ”, mẹ ghẻ đánh chết con chồng 8 tuổi, và mới đây, người tình đóng đinh vào đầu con gái của tình nhân, chúng ta thấy, vấn đề nhân quyền (hay quyền con người, “quyền được sống” (như hiến pháp VN năm 1945), bảo vệ thân thể- nhất là thân thể trẻ con) cần được tuyên truyền cho thấu đáo trong dân chúng. Những người phạm tội đều ở lứa tuổi còn trẻ, tuổi thanh niên, tầng lớp đòi hỏi phải là rường cột của nước nhà.
Cha mẹ đánh đập con cái với mục đích dạy dỗ (“thương cho roi cho vọt”) cũng nên hiểu là “phạm luật”. Không có thể giữ nếp “đóng cửa dạy nhau” nữa.
Trong lúc xã hội bộn bề nhiều vấn nạn, việc can thiệp bằng luật pháp vào hành vi bạo hành trẻ em chưa thực thi nghiêm túc, mỗi bà mẹ, mỗi ông cha, mỗi gia đình hãy tự lo lấy mình.
Cuốc sống con người không phải ai ai cũng hạnh phúc. Nỗi mất mát không còn là mất mát con người trong chiến tranh. Ngày nay, nỗi mất mát là tình cảm con người..
Vợ bỏ chồng, chồng bỏ vợ, nhiều cặp đôi chịu tan vỡ hôn nhân chỉ vì không tìm được ai ý hợp tâm đầu cùng nhau xây tổ ấm trăm năm. Mấy ai biết trước. Nhưng đổ vỡ hôn nhân cũng có mặt tích cực: chấm dứt đày đọa nhau vì cơm không lành, canh không ngọt. Ly hôn, ly dị để tìm một người yêu thương khác là chọn lựa chính đáng. Nhất là đối với phụ nữ. Khi chia tay, gánh nặng lớn nhất cho họ là con cái. Mẹ hiếm khi nào để con sống với chồng li dị trừ trường hợp phải tuân thủ phán quyết của tòa án. “Bước thêm bước nữa” sẽ là cuộc phiêu lưu đầy bất trắc. Hành vi tra tấn con tình nhân như ta biết sẽ là kết cục buồn cho phụ nữ muốn tìm một nơi gởi gắm tình yêu.
Không có con – nhất là con dại- phụ nữ sẽ dễ dàng có nhiều lựa chọn. Khi có con dại lựa chọn rất dễ sai lầm. Tình yêu trai gái, tình yêu vợ chồng, luôn là tình yêu có tính chiếm hữu. Chỉ có chàng hay nàng trong trái tim của nhau. Cháu bé ba tuổi (hay tám tuổi) ngây thơ cũng sẽ là “kỳ đà cản mũi” giữa đàn ông và đàn bà, hay giữa đôi tình nhân với nhau. Nói vậy, có những cặp có “con anh”, “con tôi”, vẫn hạnh phúc để đi tới “con chúng ta” thì sao? Tình yêu của những cặp đôi này trở thành tình yêu đích thực, tính “chiếm hữu” nhường cho lòng “bao dung” và sự thấu hiểu. Mang lại tình thương cho nhau: đó mới là tình yêu đích thực.
Làm sao chọn cho ra mẫu người như thế, nhất là đối với phụ nữ “mười hai bến nước”? Tiêu chuẩn của nam, phụ nữ đẹp; tiêu chuẩn của nữ, đàn ông tài để khớp câu “trai tài, gái sắc”. Đây là câu chuyện chỉ có trong tiểu thuyết và phim ảnh.
Ông bà ta thường đề cao “nam nhơn chi chí, hải hà chi lượng” (đàn ông phải có ý chí và phải có tấm lòng rộng mở). Nếu là tái hôn, phụ nữ nên chú trọng đến tính cách đàn ông. Điều này hơi khó. Các nàng thường thích các chàng đẹp trai, ăn nói lưu loát, có thêm nghề đàn ca nữa thì số một. Đã một lần tan vỡ hôn nhân, sự lựa chọn lần thứ hai đối với phụ nữ cần sự tỉnh táo chứ không phải sự si mê. Ác nỗi, yêu thường là yêu chết bỏ, yêu say đắm, yêu điên cuồng, hiếm ai vừa yêu vừa suy nghĩ, cân nhắc.
Nhưng phụ nữ có con mọn không thể để trái tim quá say đắm, quá điên cuồng khi chọn lựa đàn ông làm chồng tương lai: hãy nghĩ đến con trước khi quyết định. Đứa con mình có thể là “vật cản” đối với người tình hay không? Làm sao biết được. Để chinh phục phụ nữ, chắc chắn ban đầu đàn ông sẽ “cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa” con riêng của người tình. Lầm là rất nhiều. Chỉ có cách quan sát cách cư xử của người tình tương lai với gia đình họ. Họ có yêu mến anh em, con cháu họ không. Đàn ông nào không yêu thương gia đình cha mẹ chắc chắn họ sẽ không bao giờ yêu thương vợ con.
Trước khi yêu họ hãy có thời gian tìm hiểu kỹ càng. Có cái này vui nhưng cũng hữu ích: anh ta có yêu súc vật, chẳng hạn chó, mèo, thú cưng như chim, sóc không. Anh ta có khi nào hứng lên lấy búa phang vào đầu con chó đang nuôi để mổ thịt đãi bạn bè mặc dù mỗi khi đi đâu về con chó đó – chứ chưa hẳn con người – luôn luôn ngoắt đuôi mừng rỡ chào anh ta?
Nếu biết đàn ông cam tâm cầm đinh đóng vào đầu con mình chỉ vì đứa trẻ ba tuổi là dấu chỉ của một tình yêu trước đây của mình dành cho chồng cũ, người phụ nữ đáng thương trên có còn yêu say đắm, điên cuồng nữa không? Chăc chắn là không. Một đứa bé ngây thơ ba tuổi còn bị đóng đinh vào đầu thì có ai tiên đoán kẻ thủ ác không làm đối với người lớn khi thú tính anh ta trỗi lên? Biết thì đã trễ. Cuộc hôn nhân trước bất hạnh, cuộc hôn nhân tương lai đau buồn, thử hỏi bà mẹ trẻ kia sẽ đau khổ ngần nào? “Họa hổ, họa bì, nan họa cốt. Tri nhân, tri diện, bất tri tâm”. (Vẽ cọp, vẽ da, khó vẽ cốt. Biết người, biết mặt, khó biết lòng).
Chẳng lẽ phụ nữ có con ba tuổi ấy – biết đâu sẽ có nhiều người cùng cảnh ngộ trong tương lai – lại chon dã thú làm chồng vì không biết bên trong trái tim anh ta?
Chỉ có một cách giúp phụ nữ từng tan vỡ hôn nhân chọn tương lai hạnh phúc cho chính mình: hãy yêu mình trước hết. Yêu mình chính đáng sẽ giúp phụ nữ yêu núm ruột mình sinh ra, không thể để nó là “mồi ngon” cho lòng ích kỷ của kẻ xem tình yêu là chiếm hữu đến độ có những hành động ác độc dã man kinh hoàng đến thế. Yêu mình có nghĩa là tôn trọng chính mình.
Hạnh phúc không nằm ở bàn tay người khác. Hạnh phúc phải ở trong tay ta.