Không phải đứng núi này trông núi nọ , nhưng khi qua quê người tôi mới thấy thương quê nhà: trái cây.
Một quả đu đủ hơn 1 ký giá 20 euro (500 ngàn). Quả bơ không đắt bằng nhưng không thể ai thích thì mua ngay mà không chút đắn đo.
Trong khi ở quê nhà điệp khúc xót xa: được mùa mất giá hay được giá mất mùa. Tây nhìn trái cây ta mà thèm thuồng nhỏ dãi. Ta thì xem trái cây như rơm như rác vì ngập tràn số lượng, và ê hề chủng loại. Ở Đồng Nai, tôi từng chứng kiến người ta cho heo ăn chuối chín.
Hầu hết dân ta ở vùng nông nghiệp. Công nghiệp hoá và hiện đại hoá đang thay đổi bộ mặt nông thôn. Nhưng để thanh niên kéo nhau ra phố tìm việc làm hay bỏ đại học đi lao động xuất khẩu là nỗi đau cho đất nước. Là nước nông nghiệp, người nông dân không khá hơn trên dải đất màu mỡ này hay sao?
Nghe nhiều tuyên bố “tầm nhìn” của nhà chức trách chúng ta tràn trề hy vọng. Nhưng có một cái, không thấy ai đưa vào tầm nhìn: biến sản phẩm nông nghiệp “thô” thành sản phẩm có giá trị cao nhờ chế biến.
Hạt điều là “đại gia “ của VN. Phần Lan là “tiểu tốt” về cây điều. Vậy mà tiểu tốt đem sản phẩm của đại gia vào siêu thị khắp nước; biến hạt điều rang, nước điều ép thành thực phẩm cao cấp, giá ngất ngưởng.
Dân Phần Lan không ai biết cây điều, trái điều, hạt điều thô, họ chỉ biết hạt điều trong bánh, nước hạt điều trong hộp giấy
Nhìn trong siêu thị lớn ở các thủ đô Châu Âu có dịp đi qua, nào mì gói, rau thì là, măng khô, đu đủ, bơ, thơm, chuối chín, mít chín (đắt không thua đu đủ)…những sản phẩm vùng nhiệt đới, tôi không biết có thứ nào cùng quê tôi VN hay không.
Củ gừng này giá trên 40 ngàn
Và những rau trái ê hề ở quê nhà lại hiếm hoi ở quê người khiến cho tôi suy nghĩ. Nhà chức trách hay tổ chức doanh nghiệp nào đã giúp người nông dân VN đưa những sản phẩm nông nghiệp chế biến, tăng cao giá trị, ra khỏi biên giới để đến những nơi như Châu Âu rộng lớn?
Gần 3 tháng rời quê hương, nhìn những hộp nước thơm (dứa), nước hạt điều, nước trái ổi, nước quả xoài, nước cam vắt…tôi buồn bã nghĩ tới người nông dân quê nhà, biết đến khi nào, dưới đáy hộp giấy ấy có hàng chữ Made in Vietnam?
Rất ghét Lê Nin nhưng tôi yêu câu này của ông: Bớt đi những lời hoa mỹ mà hãy làm thêm những việc tầm thường mỗi ngày.
Tầm nhìn 10 năm, 20 năm, 50 năm, tôi ao ước, tầm nhìn nào có sản phẩm nước trái vải hiện ra trong ấy. Mong ước của tôi có ảo vọng quá không?
VN nổi tiếng trái vải nhưng tôi chưa thấy nước ép của nó để uống quanh năm hay để xuất khẩu