Monday, August 19, 2024

Sách "Ung thư và con đường tôi chữa khỏi". CHƯƠNG 6

PHẢI ĐẾN CHỖ KHÔNG MUỐN ĐẾN Có lần, tôi viết như là “lời tự bạch”. Nơi tôi yêu nhất: hồ bơi nếu ở thành phố; con sông, con suối nếu ở miền quê, bãi cát dài nếu ở biển. Nơi tôi ghét nhất: bệnh viện (không phải nhà thương). Ghét của nào, trời trao của đó; trời trao cho căn bệnh nhớ đời. Trong các nơi khám hay chữa trị tôi biết ở Sài Gòn, bệnh viện Răng Hàm Mặt là nơi tương đối “sạch sẽ” và “lịch sự” nhất; đối nghịch với nơi này là bệnh viện ung bướ...

Sunday, August 18, 2024

PHIẾM LUẬN VỀ YÊU NƯỚC

(Nhân xem mấy bức ảnh về cờ nước sơn trên mái nhà chụp bằng flycam) “Yêu nước là tình cảm thiêng liêng, cao quý không một thứ tình cảm nào có thể sánh bằng. Yêu cha yêu mẹ, yêu thầy yêu cô, yêu bạn yêu bè, yêu quê cha đất tổ, thậm chí “tử vì đạo” cũng không thể sánh được với lòng yêu nước”. Tôi đọc tình cờ câu này đâu đó không nhớ rõ. Định nghĩa yêu nước là tình cảm thiêng...

Saturday, August 17, 2024

Sách "Ung thư và con đường tôi chữa khỏi". CHƯƠNG 5.

GIA ĐÌNH - CHỖ DỰA TINH THẦN Có câu nói quý vị thường nghe: “Có hai cái người ta chỉ để ý khi chúng mất đi, đó là sức khỏe và hạnh phúc”. Một thói quen tôi thấy người Việt hay có: “mất bò mới lo làm chuồng” hay “nước tới chân mới nhảy” (tất nhiên, chỉ là một số ít). Khi mắc bệnh nan y như ung thư, người ta mới để ý đến việc chăm sóc bản thân, đầy đủ hơn, dinh dưỡng hơn. Lúc đó, bệnh nhân tới tấp bồi bổ nào yến, nào sâm, nào các loại thuốc đắt tiề...

Friday, August 16, 2024

Sách "Ung thư và con đường tôi chữa khỏi". CHƯƠNG 4

ĐẤT SỤT DƯỚI CHÂN Ai cũng hiểu sinh lão bệnh tử là quy luật. Nhưng phát hiện mình bệnh, hiếm ai giữ bình tĩnh, nhất là biết mình mắc bệnh nan y - ung thư. Xã hội đôi khi không công bằng ở chỗ có người xem ung thư như hình phạt trong khi nó là nỗi đau đớn mênh mông. Mắc ung thư dường như chấm hết tương lai phía trước. Bỉ bôi cái gì đó, người ta bảo, hết thuốc chữa, ung thư giai đoạn cuối rồi. Mang một căn bệnh báo hiệu một cái chết ra để ví với mộ...

Thursday, August 15, 2024

Sách “Ung thư và con đường tôi chữa khỏi”. CHƯƠNG 3

CÓ GẦN CÕI CHẾT? Tôi không nói đây là cõi chết, nhưng khi vào chữa trị ở một bệnh viện ung thư, “cõi chết”, nghĩa là nhiều bệnh nhân sẽ bước vào đó, có một số người không còn sống để bước trở ra, trở về, và nếu trở về thì cũng trở về với cát bụi. Vì sao? Người bệnh bình thường phát hiện mình ung thư, đa phần là giai đoạn cuối hay gần cuối, cơ may chữa khỏi không cao. Người nghèo đâu có tiền để tầm soát ung thư. Mỗi ngày có cả hàng ngàn người đến...