Wednesday, February 7, 2024

LIỆU BỘ TỨ CÓ NGĂN CHẶN ĐƯỢC TRUNG QUỐC?

Quad gồm Mỹ, Ấn, Nhật, Úc là một phần trong kế hoạch của Biden nhằm “bao vây” (contain) Trung Quốc. Nhưng một số chuyên gia lại không chắc như thế.

Chính quyền tổng thống Joe Biden bắt đầu nhiệm vụ trong năm có mục tiêu là tập hợp các đồng minh, nhằm ngăn chặn TQ tuyên bố chủ quyền lãnh thổ khắp Ấn Độ- Thái Bình Dương.

Hôm thứ sáu, Biden đạt bước tiến xa trong việc lôi kéo các nguyên thủ của Nhật, Ấn, và Úc vào một cuộc họp mặt trực tuyến. Trung Quốc gọi đây là biểu hiện của Tâm lý chiến tranh lạnh độc hại (poisonous).

Mỹ thì nói về Covid, hợp tác kinh tế, khủng hoảng thời tiết; trong khi Ấn bàn về “Ấn Độ-Thái Bình Dương tự do và mở rộng” với ba nước còn lại.

Đường lưỡi bò TQ vẽ trên Biển Đông.

Cái tên Trung Quốc không hề được nhắc tới. Nhưng chính sự trỗi dậy của cường quốc kinh tế và quân sự này là nguồn cơn đưa tới việc hâm nóng đề xuất từ năm 2017. Chính cái sức mạnh của Bắc Kinh làm cho bốn nguyên thủ kia nôn nóng đi tới cuộc gặp thượng đỉnh bốn nước.

Bộ Tứ, hay còn gọi Đối thoại an ninh bốn nước, là một diễn đàn không chính thức, đề cập đến các cuộc gặp thượng đỉnh không thường kỳ, trao đổi thông tin, và diễn tập quân sự. Không giống liên minh quân sự chính thức như Tổ chức hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), người ta coi nó như là đối trọng ảnh hưởng ngày càng lớn, cũng như bị cho là hung hăng, của TQ ở châu Á Thái Bình Dương.

Trong khi bốn thành viên nhấn mạnh đến các mặt vô hại của mối quan hệ, tỷ như hợp tác gần đây về đại dịch corona, khả năng về một liên kết quân sự Bộ Tứ (Quad) đưa ra, không tránh khỏi dòm ngó của Bắc Kinh.

Cũng chẳng lấy gì làm ngạc nhiên.

Đô đốc hải quân, chỉ huy trưởng quân đội Mỹ tại Ấn Độ-Thái Bình Dương, gọi tập họp Bộ Tứ là “kim cương của nền dân chủ” trong khu vực. Ông ta còn coi tổ chức này sẽ “xây dựng một cái gì đó to tát hơn”. Davidson nói tiếp: “Không chỉ là an ninh, mà còn là cách chúng ta tiếp cận…kinh tế thế giới, công nghệ cốt lõi như viễn thông và 5 G, sự hợp tác duy trì trật tự toàn cầu. Có rất nhiều thứ còn phải làm về kinh tế và ngoại giao”.

BỐN CHÌA KHÓA CHO BỘ TỨ

Các nhà nghiên cứu ở học viện Hoover, đại học Stanford, và cả cựu bộ trưởng quốc phòng James Mattis, đều có cùng nhận định: Bộ Tứ đóng một vai trò quan trọng trong bốn lãnh vực, ưu tiên là: an ninh hàng hải, an ninh chuỗi cung ứng, công nghệ, và bang giao.

1- An ninh hàng hải: Bộ Tứ có thể điều khí tài hải quân trọng yếu, hỗ trợ hải quân Hoa Kỳ đối phó với việc bùng nổ số lương tàu được đóng của TQ, vốn giúp nước này có đội tàu hải quân lớn nhất thế giới. Đó có thể là hàng không mẫu hạm của Ấn Độ, hay đội khu trục hạm, tàu ngầm tối tân của Nhật Bản.

2- An ninh hàng hóa: Cơ sở sản xuất và nền công nghiệp của nền kinh tế Bộ Tứ phối hợp để chấm dứt lợi thế của TQ trong các lãnh vực cung ứng, ví như dụng cụ y tế, thuốc men, người ta thấy “có vấn đề” trong thời kỳ dịch bệnh.

3- An ninh công nghệ số: Thành viên Bộ Tứ cần tập trung nguồn lực để cung ứng an toàn thông tin, phát triển hệ điều hành mới, mà không cần tới phần cứng hay phần mềm của Trung Quốc chứa nhiều rủi ro.

4- Về bang giao: Các học giả viện Hoover cho biết Nhật, Ấn, và Úc có nhiều ảnh hưởng, quan hệ sâu sắc với các nước cùng Ấn Độ-Thái Bình Dương hơn Mỹ.

Chuyên viên cao cấp viện RAND, Timothy Heath nhận xét: “Nhiều quốc gia trong khu vực, nhất là các nước Đông Nam Á, sẽ hoan nghênh sự hợp tác giữa thành viên Bộ Tứ, nhằm cân bằng sức mạnh với TQ.

Tuy nhiên, chẳng có bảo đảm gì điều này sẽ xảy ra. Nên nhớ, sự hình thành Bộ Tứ lần đầu đã héo hắt, gãy đổ dưới sức ép của TQ vào năm 2007. TQ cho thấy tổ chức này là thách thức bao vây họ, và khả năng Bắc Kinh trả đũa về mặt kinh tế khiến ba nước bạn của Mỹ buộc phải quay lưng, không dám dấn bước.

Các học giả nhận xét, nếu Bộ Tứ cố kìm hãm TQ, chắc chắn Bắc Kinh sẽ đáp trả. Có thể sẽ có nhiều căng thẳng với TQ, tỉ dụ, họ sẽ trả đũa về kinh tế đối với Ấn, Úc, Nhật. Điều này gây khó cho ba nước không phải Mỹ, vì TQ có nền kinh tế lớn hơn mỗi nước.

ANGEL - THIÊN THẦN MIẾN ĐIỆN

“Cô bị bắn chết, xác cô bị quật, mồ cô bị lấp nhưng cuộc đấu tranh của cô chưa chấm dứt”

Không lâu sau khi gia đình, bạn hữu, và hàng ngàn người tưởng niệm nơi yên nghỉ của vị Thiên Thần,lực lượng an ninh Myanmar, lợi dụng bóng đêm, tiến vào nghĩa trang, vất đi vòng hoa tang, tiến hành khai quật ngôi mộ.

Sáng hôm sau, trong một đoạn phim chia sẻ với CNN, cùng với lời kể nhân chứng,trong đống rác bừa bãi bên ngôi mộ bị xâm hại, có dao mổ, ủng cao su, áo choàng giải phẫu, xẻng, và một gang tay vấy máu.

Mộ Angel trám đầy xi măng – một phiến đá xám xịt thay thế các vòng hoa tưởng niệm.

PHẪN NỘ VÀ ĐAU BUỒN LẦN NỮA

Angel (Thiên Thần) tên thật là Ma Kyal Sin, bị bắn vào đầu chết tại Mandalay ngày 3 tháng 3, trong cuộc biểu tình chống lại cuộc đảo chánh quân sự tước quyền của chính phủ dân cử.

Mặc chiếc áo thun có dòng chữ “Mọi điều sẽ tốt đẹp” (Everything will be OK), cô gái 19 tuổi nhanh chóng trở thành biểu tượng cuộc đấu tranh đẫm máu cho nền dân chủ của đất nước. Hình ảnh của cô gái được mang theo trong các cuộc nổi dậy, và lan tràn trên mạng.

Đấu tranh của cô là biểu tượng một thế hệ đấu tranh cho tự do và dân chủ, chống lại đội quân tàn nhẫn và khốc liệt, đang tấn công một cách có hệ thống, đàn áp những người biểu tình ôn hòa. Theo Liên Hiệp Quốc, it nhất có 80 người chết, hàng trăm người bị thương sau ngày đảo chánh. Hơn 2000 người bị nhốt, với cáo buộc bị tra tấn, bị cưỡng bức bắt đi biệt tăm.

Nỗi đau đớn của một thế hệ tuổi trẻ càng đau đớn thêm bởi lính và cảnh sát vũ trang đang tưới thêm dầu vào lửa phẫn nộ, quyết tâm của người xuống đường, khó mà dập tắt.

Một người bạn của Angel tuyên bố: “Chúng tôi chiến đấu đến cùng, chúng tôi không bao giờ lùi bước, chúng tôi không bao giờ khiếp sợ”.

MỘT NGÀY ĐẪM MÁU

Ngày Thiên Thần bị giết chính là ngày đẫm máu nhất, phản kháng cuộc đảo chánh, khi lực lượng an ninh nổ súng vào đám đông khắp cả nước, giết chết 38 người. Qua hình ảnh ghi lại của người chứng kiến, phóng viên, và nhà báo công dân (citizen journalists), xác chết nằm la liệt ở các đường phố, trên các vũng máu, khi người biểu tình xông tới để che chở họ.

Một bạn thân kể lại, Thiên Thần tham gia cùng đoàn người phản đối ở Mandalay. Cô nằm trong nhóm người ở tuyến đầu, bảo vệ người biểu tình trước sức tấn công của cảnh sát, bằng những bình chữa cháy, vải ướt, và hô vang đám đông tiến bước.

“Ở tuyến đầu, chúng tôi gặp rất nhiều nguy hiểm nhưng Angel (Thiên Thần) là người nữ duy nhất sát cánh cùng chúng tôi. Cô can đảm nhất, hoạt động tích cực nhất, và mọi người nhất nhất nghe lệnh chỉ huy của cô.

Khoảng gần trưa, người biểu tình đối diện với lực lượng an ninh ở đại lộ 84. Các đoạn phim quay Angel có tiếng la to: “Cá nhân tôi sợ nhưng chúng ta sẽ chiến đấu cho tự do. Nhất quyết không lùi bước”.

."Một giờ sau, các video cho thấy Angel và những người phản kháng lùi lại, nằm sát đất, khi tiếng súng vang lên. Trong đoạn phim quay trước khi cô chết, người ta nghe tiếng cô thét lên: “Anh chị phía trước, hãy ngồi xuống. Các anh chị không được để mình bỏ mạng”.

Trước khi bị bắn chết, các bức ảnh cho thấy, cô quay sau, phần tóc hướng về toán an ninh. Người ta còn thấy cánh tay đưa lên khi cô ngã xuống đất.

Các bạn biểu tình mang cô bằng xe máy đi cấp cứu. Vị bác sĩ cho biết cô chết trên đường đến trạm xá. Nguyên do cái chết là sọ bị vỡ vì đạn súng trường, vị bác sĩ chẩn đoán, và xin không nêu tên vì lý do an toàn.

Bạn Min Htet Oo nói: “Cô sẵn sàng đón nhận cái chết một ngày trước đó”.

Trên Facebook của mình đăng vài hôm trước, cô nguyện sẽ hiến máu, hiến tạng cho bất kỳ ai có nhu cầu.

“Lời nói như trối trăng của cô là, cô lấy làm tiếc, chưa hoàn thành sứ mạng công dân đối với tổ quốc. Min Htet Oo cho biết, anh hỏi nếu cô chết thì sao. Cô đáp sẽ sẵn sàng hi sinh mạng sống để chấm dứt chế độ này”.

LO SỢ MỘT SỰ LẤP LIẾM

Hàng ngàn người tham dự đám tang Angel, hoặc đi theo quan tài đến nghĩa trang bằng xe máy. Nhiều người đưa bàn tay chào với ba ngón đưa cao. Cách chào này lấy cảm hứng từ bộ phim Hunger Games, một biểu tượng cho sự bất khuất của những người phản kháng.

Vài giờ sau khi chôn, cảnh sát Myanmar cho đào mộ cô. Họ tuyên bố cần mổ tử thi khám nghiệm để điều tra nguyên nhân cái chết.

Một nhân chứng yêu cầu giấu tên nói với CNN, từ 4 chiều đến 7 giờ tối, có chừng 20 người đi vào cổng nghĩa trang.

Nhân chứng nói: “Họ đến đây bằng một chiếc xe hơi, một mô tô, súng lăm lăm đến mở cổng. Còn có một xe quân sự ở đằng sau”.

“Họ bảo chúng tôi không được theo họ, không được đứng nhìn, không được nói với bất kỳ ai”.

Các nhân chứng cho biết họ không thấy được nhóm người ấy làm gì trong nghĩa trang khi vào, nhưng sáng hôm sau thì họ thấy ngôi mộ “được xây lại”, mộ phần của Angel.

Các đoạn phim của người đi qua quay được cho thấy, rải rác quanh phần mộ là những chiếc xẻng, một găng tay dính đầy máu, dao mổ; rõ ràng cảnh sát bỏ lại đêm hôm trước.

Tin tức về ngôi mộ bị khai quật gây chấn động mọi người, kể cả vị bác sĩ tiếp nhận thi thể của Angel sau khi chết.

Vị bác sĩ xin giấu tên vì sợ liên lụy cho biết: “Những trường hợp trước đây, nếu muốn đào mộ để xét nghiệm tử thi chúng tôi cần có nhiều lý do, chẳng hạn do có khiếu nại hoặc gia đình cho phép,vân vân. Đào mộ thế này, tôi thấy vô pháp vô luân.

CÁC NHÀ ĐẤU TRANH LO NGẠI QUÂN ĐỘI MUỐN LẤP LIẾM VIỆC TỬ NẠN CỦA ANGEL.

Phó giám đốc cơ quan Theo dõi nhân quyền châu Á, Phil Robertson, phát biểu: “Chưa bao giờ có chuyện khai quật xác người ở Myanmar, và đây là một sự chấn động nhà cầm quyền đã gây ra”.

“Nhưng tiến hành quật mộ mà không báo trước, đang đêm tối, là đã xác nhận biểu trưng việc bất chấp pháp luật, bởi vì quân đội và cảnh sát không muốn bị quay phim khi làm công việc bẩn thỉu này”.

"Cảnh sát Myanmar tuyên bố họ muốn điều tra cái chết của Angel nhưng gia đình cô đã không đồng ý giảo nghiệm tử thi. Trong một thông cáo báo chí, cảnh sát nói, mộ cô khai quật “với sự đồng ý của một quan tòa, các quan chức cảnh sát quận, pháp y và một số nhân chứng”.

Quân đội tìm cách tránh liên đới đến cái chết bằng cách tuyên bố họ sử dụng vũ khí hạn chế tối thiểu để giải tán người phản kháng ngày hôm đó. Kết luận pháp y do cảnh sát công bố hôm ngày 4 là vết thương rộng 1,2 cm và 0,7 cm, trong sọ Angel có một mảnh chì, không phải là đầu đạn của cảnh sát.

Thông báo của cảnh sát cho biết: “Mảnh chì tìm thấy trong sọ là loại đạn bắn ra từ súng săn 0,38 ly, không như loại đạn vũ khí dẹp biểu tình của lực lượng cảnh sát”.

Cảnh sát cũng muốn tránh trách nhiệm, khi nói dù họ “đối mặt với đám đông nhưng vết thương chứng tỏ có ai từ sau bắn tới”.

Cảnh sát nói tiếp: “Những ai không muốn sự ổn định mới rắp tâm thúc đẩy xung đột leo thang”.

Nhưng một video của một người đấu tranh, quay vài giây trước khi Angel trúng đạn bị thương nặng, cho thấy một thành viên quân đội nổ súng, có vẻ là súng trường, vào người biểu tình.

Các nhà quan sát nhân quyền lo ngại đám quân đảo chánh tìm mọi cách làm để Angel không biến thành một anh hùng.

Robertson cho biết: “Quân đội Miến sẵn sàng giết hàng chục người phản kháng nhưng lại sợ tạo ra nhiều kẻ tử vì đạo như từng thấy với Kyal Sin. Vì vậy, theo kiểu bá đạo quân sự, họ quật mộ vào ban đêm nhằm lý giải sự lấp liếm với một kết luận về y tế, chẳng có mấy người tin”.

“Những người có mặt trên đường phố ngày hôm đó là quân đội và cảnh sát và cũng nhiều người thấy cô bị bắn chết. Bằng cách đào mộ, xóa nhòa ký ức về cô, tất cả những việc nhà chức trách làm đã khơi thêm phẫn uất chính đáng về cái chết và như vậy càng rạng danh cho cô”.

Người của gia đình Angel yên lặng trước truyền thông từ khi cô chết. Khi CNN xin tiếp cận, người trong gia đình không muốn lên tiếng về cái chết hay việc mổ giám nghiệm tử thi, họ lo sợ hậu quả.

ĐỘI QUÂN KHÉT TIẾNG, VŨ KHÍ TẬN RĂNG

Xúc phạm mồ mả Angel là một phần của cách gia tăng bạo lực của quân đội chống dân lành Miến Điện.

Hôm thứ năm, một quan chức hàng đầu của Liên Hiệp Quốc qui trách nhiệm hoàn toàn cho lực lượng an ninh. Ông nói “Phản ứng bạo tàn” của quân đội chống người biểu tình ôn hòa có thể là “chạm đến ngưỡng pháp lý về tội ác chống loài người”.

Đặc phái viên đặc biệt về nhân quyền Liên Hiệp Quốc ở Myanmar, Tom Andrews, tuyên bố trong một thông cáo gởi tới Hội đồng nhân quyền LHQ ở Geneva: “Nhân dân Myanmar không cần lời nói ủng hộ mà cần hành động ủng hộ. Ngay bây giờ, họ cần sự giu đỡ cộng đồng quốc tế”.

Tổ chức Nhân quyền quốc tế đánh giá đây rõ ràng hành động coi thường mạng sống con người quân đội triển khai “lực lượng khét tiếng, trang bị tận răng” trong cuộc “tàn sát toàn nước” ("killing spree").

Tổ chức này còn tuyên bố, quân đội Myanmar đang áp dụng chiến thuật ngày càng chết người, sử dụng vũ khi qui ước chỉ có trong chiến trường, để chống lại những người phản kháng, những người tham gia ôn hòa, và đôi quân đó – dữ liệu chứng minh vi phạm quyền con người ở những nơi có xung đột – lại triển khai ngay trên đường phố.

Xác minh hơn 50 video từ cuộc trấn áp đang xảy ra, phòng thí nghiệm Bằng chứng tạo khủng hoảng của tổ chức Ân xá xác định lực lượng an ninh đang thực hiện một chiến lược hoạch định sẵn, có tính hệ thống, cả việc tăng cường sử dụng lực lượng sát thương, nã đạn bừa bãi ở vùng đô thị, và ghi nhận nhiều trường hợp hành quyết không qua xét xử.

Nhưng, các người trẻ phản kháng vẫn tiếp tục tràn xuống đường mỗi ngày trên khắp đất nước.

Robertson cho biết: “Quân đội Miến không bao giờ ngờ rằng, một khi người dân đang hưởng những quyền tự do căn bản, như nhân dân Myanmar từng có trong thập kỷ qua, họ sẽ chiến đấu hết mình để giữ quyền tự do ấy. Quân đội cũng đánh giá thấp sự bất khuất và khôn ngoan của những người trẻ Miến Điện, trưởng thành với gắn bó thế giới qua internet, họ sẽ không bao giờ để mình bị kéo lùi vào quá khứ, biết bao nhiêu cơn ác mộng cai trị bởi quân đội họ nghe cha mẹ mình kể lại”.

Bạn bè của Angel gọi cô là người anh hùng. Nhưng hàng chục bạn trẻ khác đã chết tương tự cô dưới bàn tay quân đội.

Một bạn của Angel nói, “cô gái trẻ – thích nhảy nhót, quay video đăng trên Tik Tok, huấn luyện thái cực đạo – sẽ được tưởng nhớ như biểu tượng của sự bất khuất”.

Như nhiều người phản kháng khác, xuống đường ban ngày nhưng lẫn trốn ban đêm tránh bố ráp, một người bạn của cô nói: “Angel thích sống tự do, cô yêu thương người khác. Cô sẵn lòng giúp đỡ. Cô hi sinh mạng sống của mình vì nền dân chủ Myanmar”.

Bài của các phóng viên: Sandi Sidhu, Helen Regan, Ivan Watson và Salai TZ, đăng trên CNN ngày 13 tháng 3 năm 2021. Nguyễn Long Chiến dịch.

Một số hình ảnh về Angel Miến Điện.

NƯỚC CỜ CỦA TẬP: TRUNG QUỐC DỰ TÍNH MỘT THẾ GIỚI KHÔNG CẦN CÔNG NGHỆ MỸ

(Xi’s Gambit: China Plans for a World Without American Technology)

Các lãnh đạo Bắc Kinh vạch một con đường độc đạo, quyết chi nhiều để lấp khoảng trống sáng chế, tránh phụ thuộc vào Hoa Kỳ và các nước.

TQ tung hàng chục tỷ đô vốn cho các ngành công nghệ vay. Họ liệt kê các ngành mà Hoa Kỳ hay các nước có thể cắt nguồn tiếp cận công nghệ cơ yếu. Khi đề ra kế hoạch kinh tế quan trọng nhất tuần qua, lãnh đạo của họ bày tỏ tham vọng trở thành một siêu cường sáng tạo không ai có được.

Dự đoán chính quyền Biden quyết tâm tiếp tục thách đố sự trỗi dậy công nghệ của TQ, lãnh đạo của họ gia tăng kế sách tự bước một mình, tìm phương giải quyết những nhược điểm của kinh tế đất nước, có thể cản trở tham vọng trong hàng loạt công nghiệp, từ điện thoại thông minh đến động cơ máy bay phản lực.

TQ từng thực hiện nhiều kế hoạch táo bạo, đầy tham vọng vào năm 2015 nhưng chẳng đi tới đâu. Tình hình nhiều nước lo sợ hành động và sức mạnh kinh tế của họ, động lực của Bắc Kinh tìm cách độc lập về công nghệ trở thành khẩn cấp. Kế hoạch năm năm, công bố hôm thứ sáu, gọi phát triển công nghệ là vấn đề an ninh quốc gia, không chỉ là phát triển kinh tế, bỏ kế hoạch năm năm trước đó.

Kế hoạch cam kết tăng chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển lên 7% hàng năm, bao gồm cả khu vực nhà nước và tư nhân. Con số đó cao hơn mức tăng ngân sách dành cho quân đội của Trung Quốc, dự kiến sẽ tăng 6,8% trong năm tới, đẩy mạnh triển vọng về một kỷ nguyên cạnh tranh như Chiến tranh lạnh với Hoa Kỳ.

Các cam kết chi tiêu theo sau 4 năm bấn loạn, trong đó Tổng thống Donald J. Trump đã gây khó chịu - và tức giận – lãnh đạo CS dưới thời Tập Cận Bình, bằng cách hạn chế quyền tiếp cận công nghệ Mỹ đối với một số công ty khổng lồ trong đó có Huawei.

Sự việc này củng cố quan điểm rằng, Hoa Kỳ - ngay cả dưới thời chính quyền Biden - vẫn quyết tâm cắt giảm đà tiến của đất nước họ; Trung Quốc không còn có thể dựa vào phương Tây để có nguồn cung cấp công nghệ ổn định giúp thúc đẩy tăng trưởng kinh tế.

Nhà kinh tế của học viện Khoa học xã hội Trung Quốc, Zhang Xiaojing, đã viết trước thềm cuộc họp quốc hội đang diễn ra ở Bắc Kinh: “Là nước đã leo tới đỉnh, Mỹ muốn rút chiếc thang”.

Con đường dẫn đến "đỉnh cao công nghệ toàn cầu", như ông Tập đã mô tả về khát vọng của Trung Quốc, quả là rất khó khăn. Chính phủ trước đây đã đặt ra kế hoạch chi 2,5% tổng sản phẩm quốc nội cho nghiên cứu và phát triển trong 5 năm qua, nhưng chi tiêu thực tế không đạt được mục tiêu.

Một lĩnh vực Trung Quốc gặp khó khăn là vi mạch, thứ mà phần lớn sản xuất điện tử của nước này phụ thuộc. Quá trình sản xuất phức tạp vô cùng đã cản trở các doanh nghiệp Trung Quốc, và thay vào đó, họ nhập khẩu phần lớn chất bán dẫn họ cần. Theo IC Insights, một công ty nghiên cứu chất bán dẫn của Mỹ, sản xuất chip nội địa của Trung Quốc chỉ đáp ứng được 15,9 % nhu cầu chip vào năm 2020, cao hơn rất nhiều so với mức 15,1% mà nước này có vào năm 2014.

Thủ tướng Trung Quốc, Lý Khắc Cường, tuần trước nêu chi tiết những đề xuất nhằm đẩy mạnh phát triển chất bán dẫn cao cấp, hệ điều hành, bộ xử lý máy tính, điện toán đám mây, và trí tuệ nhân tạo.

Nhà phân tích công nghệ của Viện Nghiên cứu Trung Quốc Mercator ở Berlin, Rebecca Arcesati, cho biết: “Tôi nghĩ họ thực sự lo lắng. “Họ biết nếu không có quyền tiếp cận các công nghệ cao, họ sẽ không thể đạt được mục tiêu của mình”.

Ở một mức độ nào đó, chiến lược mới sẽ đặt lại tên gọi cái chiến dịch cũ Made in China năm 2025 của quốc gia này, muốn dẫn đầu một số công nghệ mũi nhọn. Nhìn chung, họ muốn sản xuất 70 % các bộ phận cốt lõi các nhà sản xuất TQ cần đến vào năm 2025. Kế hoạch làm các đối tác hoảng sợ và đưa tới chiến tranh trừng phạt của Hoa Kỳ.

Cựu quan chức ngoại giao, hiện là phó chủ tịch tại viện Chính sách xã hội châu Á, ông Daniel Russel: “TQ muốn giảm phụ thuộc vào thế giới – không phải về thương mại và hợp tác, nhưng để bảo đảm họ không dễ bị ở chiếu dưới, một kiểu bắt bí TQ như họ từng bắt bí nước khác trong quá khứ”.

Một cuộc đối đầu đã kéo dài hơn một thập kỷ. Các chính sách lâu nay, muốn sàng lọc sự cậy dựa vào công nghệ nước ngoài, được đẩy mạnh vào năm 2013, sau những tiết lộ của Edward Snowden về các cú tin tặc Cơ quan An ninh quốc gia lấy từ các công ty Mỹ.

Các công ty Mỹ từ lâu ta thán các chính sách bắt buộc chuyển giao công nghệ. Các vụ hack do chính phủ Trung Quốc hậu thuẫn nhằm vào sở hữu trí tuệ của Mỹ làm gia tăng căng thẳng. Trước đây, Trung Quốc sử dụng gián điệp doanh nghiệp để hỗ trợ các lợi ích kinh tế, cả trong các lĩnh vực công nghệ cao mà chính phủ hiện đang ưu tiên.

Vụ xâm nhập mới nhất nhằm vào các cơ quan chính phủ và doanh nghiệp đã sử dụng hệ thống email của Microsoft và được phát hiện vào cuối tuần trước. Có mối liên hệ mật thiết với tin tặc Trung Quốc; họ có khả năng tạo ra sự chia rẽ trong thế giới công nghệ.

Vài tuần gần đây, các quan chức Trung Quốc liên tục nhấn mạnh sự nguy hiểm của những “điểm nghẽn” nằm ở chỗ Hoa Kỳ kiểm soát các công nghệ nền tảng quan trọng. Tại một cuộc họp báo ở Bắc Kinh, bộ trưởng bộ công nghiệp và công nghệ thông tin, Xiao Yaqing, công bố xem xét 41 lĩnh vực về “những khoảng trống” có thể khiến chuỗi cung ứng công nghệ bị phá vỡ “trong những thời khắc trọng yếu”. Bắc Kinh đang dùng tiền bạc và chiêu bài tuyên truyền để hỗ trợ nỗ lực này.

Ngân hàng phát triển TQ, nơi cho vay chính của quốc gia, tuần qua cho biết họ chuẩn bị vốn vay hơn 60 tỷ đô la cho các công ty hệ trọng đối với sáng chế chiến lược, huy động 30 tỷ khác cho quĩ đầu tư vi mạch do nhà nước hỗ trợ.

Quan chức học viện Kỹ thuật Trung Quốc, Ni Guangnan, đã viết gần đây rằng, nước này nên tạo ra một “hệ điều hành Trung Quốc”, có thể thay thế các hệ điều hành kết hợp của Intel, Microsoft, Oracle và những công ty từng thống trị lĩnh vực điện toán. Ông nói thêm, Trung Quốc cũng nên tăng cường sự phụ thuộc của thế giới vào công nghệ cơ sở hạ tầng viễn thông của mình để “tạo thành một lực lượng răn đe mạnh mẽ”, chống lại các lệnh cấm vận trong tương lai.

Các chuyên gia cảnh báo, chuỗi cung ứng toàn cầu vẫn cực kỳ phức tạp, có tính toàn cầu, can thiệp sâu vào thị trường có thể gặp hậu quả không lường trước. Vờn nhau từ cao xuống thấp của Hoa Kỳ và Trung Quốc đối với vi mạch phần nào gây ra tình trạng khan hiếm chip vi mạch, tác động đến ngành ô tô mới đây.

Chẳng quốc gia nào có thể sắp đặt tự lực trong hàng núi công nghệ mũi nhọn cần thiết để vận hành nền kinh tế và quân sự hiện đại. Thay vì có những chính sách toàn diện, cuộc chiến ủy thác đang xảy ra, cả hai nước đều cật lực giành giựt từ nước khác những phần mình không có.

Nhiều đồng minh của Mỹ đã rất vui khi thấy các công ty của họ tận dụng lợi thế của thị trường Trung Quốc ngày càng vắng bóng các công ty Mỹ.

Đầu tháng này, ASML, một công ty Hà Lan sản xuất các công cụ cần thiết để sản xuất hàng loạt vi mạch, cho biết họ đã gia hạn hợp đồng cung cấp thiết bị cho nhà sản xuất chất bán dẫn lớn nhất Trung Quốc, mặc dù Washington đã đưa công ty này, được gọi là SMIC, vào danh sách đen hồi năm ngoái. Việc gia hạn này không vi phạm bất cứ cấm đoán nào, nhưng nó cho thấy, Hoa Kỳ gặp hạn chế thế nào trong quyền cắt đứt nguồn cung.

Những quyết định như vậy có thể tiếp tục khiến Tổng thống Biden thất vọng, người đã coi Trung Quốc là thách thức chính sách đối ngoại quan trọng nhất của đất nước. Trung Quốc hy vọng làm giảm sút nỗ lực của Mỹ muốn cô lập nước họ bằng cách liên kết với các nền kinh tế lớn, bao gồm cả những nước đồng minh chính trị với Mỹ.

Ông Russel, viện Chính sách xã hội châu Á cho biết: “Chắc chắn, TQ nói và làm theo quan điểm không khuyến khích các nước khác tham gia vào đội ngũ mà Hoa Kỳ muốn tổ chức chống lại TQ”, mục đích là “chờ thời cơ thuận lợi, TQ trám kín những lỗ hở trên vỏ bọc của mình”.

Kỳ vọng của lãnh đạo TQ về một dàn xếp ngoại giao sau thời Trump rõ ràng đã tan biến.

Theo tin của Nhà Trắng, cuộc điện đàm của Biden và Tập kéo dài khoảng hai giờ bao gồm những thảo luận về “Hành vi bắt ép và bất công về kinh tế của Bắc Kinh”.

Trong nước, ông Biden cảnh báo, Hoa Kỳ cần theo sát TQ trong vấn đề đầu tư hạ tầng cơ sở, một số hỗ trợ công nghệ số, gồm cả xe hơi chạy điện. Ông nói khi đưa ra kế hoạch kích cầu kinh tế 1.900 tỷ đô la: “Nếu chúng ta không khởi động, họ (TQ) sẽ giật nồi cơm của chúng ta”.

Đây là câu nói lặp lại khi ông ra ứng cử hai năm trước – để đánh bạt thách thức của TQ. Trong một diễn văn tranh cử ở Iowa năm 2019, ông nói: “TQ sắp giật nồi cơm của chúng ta ư? Thôi nào, anh bạn”.

Bài của  Paul Mozur and Steven Lee Myers trên The New York Times ngày 10 tháng 3 năm 2021.

Nguyễn Long Chiến dịch.

KÍNH THƯA CÁC NGÕ HẺM hay bệnh sĩ nguy hiểm hơn bệnh tim.

Ai mới đến Sài Gòn tìm nhà, các ngõ hẻm là nỗi kinh hoàng nếu nhà cần đến nằm sâu, hàng năm bảy lần “quẹo “, có khi chưa tìm ra. Hẻm chồng hẻm, trước 75, dân chúng có số nhà luôn luôn gọi xuyệt (gạch xéo, sur, tiếng Pháp). Ví dụ: 28/18/8 = 28 xuyệt 18 xuyệt 8 . Có nghĩa nhà này nằm ở con hẻm thứ ba.

Cũng sau 1975, khi dự hội nghị, khán giả nghe gì nhiều nhất: kính thưa.  Kính thưa các vị tai to mặt lớn có mặt trong hội trường. Kính thưa thiếu sẽ gặp phiền toái, nếu có chức sắc nào đó quên nêu tên, nghĩa là không được kính thưa. Có câu chuyện vui. Ở Nam bộ, trong cuộc họp, anh em ở đây khá thân mật, gọi nhau bằng thứ bậc gia đình: kính thưa anh Hai (một anh hai), kính thưa hai anh Ba, kính thưa ba anh Tư, kính thưa bốn anh Năm, và kính thưa năm anh Sáu...nếu có quá nhiều vị cùng thứ tự khi ra đời.

Do đó, thành ngữ “kính thưa các ngõ hẻm”, có nghĩa là quá nhiều, khi có anh dân Nam bộ than phiền cái gì đó...họ thấy “đủ thứ trên đời”.

Hiếu danh, có người còn gọi hơi nặng, háo danh, là đặc tính không phải bây giờ mới có. Ngày xưa, ở nông thôn phong kiến, làm chức hương, chức xã, là vinh dự, cả khi không còn làm. Nếu là lý trưởng (ấp trưởng) người làng sẽ gọi ông Xã, nếu tên Xệ, sẽ là ông Xã Xệ. Các vị đỗ đạt cao: Tú tài, cử nhân, cả đời cái danh ấy theo họ, cho đến chết vẫn còn. Tú Xương (nhà thơ); cử Nhu (trong bài: Giám khảo khoa này bác cử Nhu/ Thật là vừa dốt lại vừa ngu/ Văn chương nào phải là đơn thuốc/ Chớ có khuyên xằng, chết bỏ bu).

Bây giờ, cái danh ấy còn tuyên xưng dữ dội hơn. Bằng thạc sĩ, tiến sĩ chứng nhận trình độ người có nó về môn học, ngành học. Nó không phải là chức tước. Có ông huyện trưởng ghi bảng danh để trên bàn làm việc: thạc sĩ chủ tịch huyện Nguyễn (chi đó).

Có một vị, lúc còn sống, khi chưa lên chủ tịch nước, mới còn là bộ trưởng, trong cuộc tiếp đón ông, người ta trương tấm phông to: “Chào mừng ủy viên bộ chính trị, giáo sư tiến sĩ bộ trưởng bộ...”

Có lẽ người được chào đón không để ý lắm câu ca tụng nhưng người dựng tấm phông ấy rất lấy làm hãnh diện.

Công lao đóng góp cho xã hội là cái cần vinh danh không phải tước vị. Chính vì nặng tước vị, chúng ta thấy nhiều người bị cách “cái chức không còn “ của ai đó bị kỷ luật. Cách cái “nguyên”, cách cái “cựu “ không hợp lý: không khác Trump bị đàn hặc...truất phế, khi ông không còn làm tổng thống, ở Mỹ.

Sĩ diện ăn sâu trong huyết quản người VN. Nhà có hai nơi quan trọng nhất: bếp và cầu tiêu, nếu ở Mỹ. Ở VN, quan trọng nhất, đó là phòng khách. Cái căn phòng ít sử dụng nhất nhưng được trang bị sang trọng nhất, hoành tráng nhất. Một ngày, tiếp khách bao nhiêu người, bao nhiêu lần, trong khi chỗ ăn, chỗ ị ngày nào cũng sử dụng.

Cái bệnh sĩ ấy còn ăn sâu trong lãnh vực giáo dục. Danh hiệu thi đua, xếp hạng giỏi dở, trường đạt chuẩn thấp cao ...là quan tâm hàng đầu, trong khi chất lượng giáo dục: thành quả đào tạo một học sinh, một sinh viên có ra đời tự nuôi sống mình, còn là vấn nạn.

Bệnh sĩ có mặt nhiều nơi, nhưng giáo dục phải là nơi cần loại bỏ nó trước nhất. Khi giáo dục có tính nhân bản, dân tộc và khai phóng, bộ máy cái này sẽ sản sinh ra tất cả thành quả khác cho xã hội, thành quả trồng người có nhân cách, có trí tuệ, có độc lập tư duy.

Nhiều người gặp nhau, không nói chuyện thiết thân, chỉ bô bô...bác tôi, chú tôi, bà con tôi...làm chức nọ chức kia. Thậm chí còn khoe cả người của huyện "tôi", hay tỉnh tôi làm đến ủy viên trung ương.

Họ làm chứ “tôi” có làm đâu mà nổ? Hay bô bô như thế để khẳng định mình...đẳng cấp?

Bệnh sĩ chết trước bệnh tim, không chừng.

ÁI NGỮ

Mình có cơ duyên quen một số chú tiểu (tu sinh Phật giáo) chùa Tỉnh hội (Pháp Hoa) lúc đi học ở Hội An thập niên 60.

Giờ thỉnh thoảng gặp lại vài vị, nay đã vào hàng thượng tọa, hòa thượng, và cũng cơ duyên làm sao, vì biết mình theo ki tô giáo, các vị vui vẻ cho nghe mấy bài thuyết pháp ngắn mà ý nghĩa, trong đó có bài ÁI NGỮ.

Nôm na, ái là dễ yêu. Ngữ là lời nói.

Lời nói đáng yêu, dễ nghe, ấy mà.

Mới buổi sáng chui vô thang máy để xuống đất tập thể dục, gặp ngay một đồng hương.. Quảng Nam (người Quảng mình rất thiệt thà, gặp là hỏi tuổi, cái mà bọn Tây rất cấm kỵ). "Chào. Anh năm nay bảy mấy rồi". Tắt lửa thiệt.

Mình mới sáu mấy mà nhìn cái đầu bạc, gương mặt đầy vết chân cu, ý lộn, chân chim, anh ta tăng mình thêm cả chục tuổi. Hỏi răng không "mất lửa" được chớ. May sao, người phụ nữ đi cạnh, có lẽ là vợ, gương mặt rất khả ái, khi trẻ chắc cũng phải hoa hậu hay hoa khôi chi đó, đỡ lời, khi  thấy mình hơi bối rối chưa kịp đáp. "Anh nói sao chứ nhìn ảnh chừng sáu máy”, nàng nhẹ giọng "còn..."trẻ" mà".

Toan bực mình vì ông chồng cô ta chê mình gìa hóp, định bụng ngậm thinh, nhưng thấy câu trả lời của chị vợ anh ta...dễ thương quá, bèn đổi giận làm vui, hớn hở nở nụ cười không thể nào tươi hơn. "Tôi mới 68 cô ạ". Tôi phát âm chữ "cô" hết sức nhẹ nhàng như xuống giọng trong khi hát karaoke, đầy âm điệu. Cô vợ anh ta mỉm cười, ôi nụ cười, chết thật, mấy ngày  ăn ngủ tôi cũng còn nhớ.

Rõ ràng già là quy luật. Nhưng có ai nhắc cái quy luật nghiệt ngã ấy đối với mình, mình cảm thấy "buồn ơi là sầu"( mượn chữ của  Nguyễn Nhật Ánh).

Cũng một nhận xét, không rõ anh chồng hay chị vợ đúng, nhưng phản ứng tâm trạng của mình chuyển từ thái cực nầy sang thái cực khác, trong trường hợp nầy là, bực dọc  sang vui vẻ.

Tháng 3 âm này, về Trung, mong gặp lai mấy vị cao tăng bạn hữu, hỏi thử lời cô vợ ông đồng hương kia có phải là ÁI NGỮ không.

Mà mình vui cả tuần.